Để cam kết các trường hợp nghi nhiễm và mắc virus corona được tìm kiếm và cách ly đầy đủ, Vũ Hán gần đây đã mở rộng các bệnh viện và trung tâm y tế được chỉ định, bổ sung thêm nhiều giường bệnh mới. hiện nay, đã có hơn 20.000 nhân viên y tế được cử đến Hồ Bắc.
Hình Chính Đào (32 tuổi) – người đã chiến đấu hăng hái ở Vũ Hán hơn 10 ngày và cũng là thành viên trẻ nhất của đội y tế từ bệnh viện Tuyên Vũ, đây chắc chắn là khoảng thời gian anh không thể nào quên.
“mỗi ngày lại có thêm phòng bệnh, mỗi ngày lại đón thêm bệnh nhân mới”, anh nhận xét. Mỗi lần bệnh nhân được xuất viện, anh lại càng có thêm động lực để cố gắng.
“Nhịp tim trung bình là hơn 100 nhịp mỗi phút, cứ như đang chạy bộ vậy”
Lý Toàn – Chủ nhiệm khoa truyền nhiễm bệnh viện Tuyên Vũ – là người lớn tuổi nhất trong nhóm giúp. Sau ngày làm việc đầu tiên ở đây, vị bác sĩ này đi kiểm tra sức khỏe và được thông tin rằng mình đã giảm đến 2kg.
“Tuy nhiên, chúng ta không có Vì sao để nao núng hay lùi bước. Đây là trách nhiệm của một bác sĩ”, ông khẳng định.
sau khi ra khỏi phòng cách ly 10 ngày, nhiều nhân viên y tế thừa nhận rằng cường độ làm việc ở đây siêu cao. Số lượng nhân viên y tế không đổi Tuy nhiên số bệnh nhân lại tăng lên mỗi ngày, và tình hình thì cứ ngày một phức tạp.
Y tá Vương Trường Lượng – làm việc ở Khoa Cấp cứu Bệnh viên Tuyên Vũ – là người chịu trách nhiệm tiếp nhận các trường hợp nghi ngờ. Nếu trước đây ông quen làm việc với các trường hợp khẩn cấp, không được chậm trễ chút nào thì hiện nay công việc của ông lại đòi hỏi sự kĩ lưỡng, cẩn thận khá.
“Đi bộ phải nhẹ, chỉ được nhấc chân lên một tẹo, vì đi nhanh sẽ làm phát tán virus và bụi. Chưa kể khi di chuyển hay hoạt động cũng phải khá cẩn thận, chỉ cần bất cẩn một tẹo cũng sẽ khiến quần áo bảo hộ có nguy cơ bị trầy xước. đến cả việc quay đầu cũng hạn chế, vì có khả năng sẽ làm dịch chuyển khẩu trang bảo hộ”, ông cho biết. Tuy chỉ được di chuyển nhẹ, động tác phải cẩn thận, Tuy nhiên họ vẫn phải làm việc siêu khẩn trương.
“Bảo hộ chính là phòng thủ, có phòng thủ được mới có thể tấn công”
Một nửa số thành viên trong nhóm từ bệnh viện Tuyên Vũ đến giúp Vũ Hán trước đây đã từng tham gia vào cuộc chiến chống SARS.
Ý thức phòng chống dịch là một trong nhiều kinh nghiệm sâu sắc nhất mà họ học được cách đây 17 năm. Từ các kinh nghiệm này, họ đã hình thành được thói quen bảo vệ bản thân một cách chuyên nghiệp. Nhiều y bác sĩ từ bệnh viện Tuyên Vũ đến giúp lần này chia sẻ với các phóng viên rằng ý thức bảo vệ, khử trùng, cách ly và nhận thức về bệnh tật của nhân viên y tế địa phương còn tương đối yếu.
Vương Trường Lượng và Hình Chính Đào thường nhắc nhở các thành viên khác trong nhóm phải chú ý đến việc bảo vệ bản thân, chẳng hạn như đóng cửa khi rời khỏi phòng cách ly, nắm cửa phải được khử trùng sạch sẽ.
Đối mặt với một dịch bệnh như vậy, y tá Vương Trường Lượng nói: “Chẳng ai có đủ sức đề kháng”. Thế Chính vì vậy, việc bảo vệ bản thân chính là tuyến phòng thủ quan trọng nhất của các nhân viên y tế tuyến đầu. Thậm chí, họ chấp nhận không ăn uống trong nhiều giờ để tránh lãng phí quần áo bảo hộ.
“Chìa khóa của việc giao tiếp với bệnh nhân là không khiến họ cảm giác bị bỏ rơi”
Khi Hình Chính Đào từ Bắc Kinh đến Vũ Hán, gia đình của anh lúc đầu “có chút lo lắng”, Tuy nhiên giờ các bạn đã bình tĩnh hơn. vào ngày thứ tư làm việc ở tâm dịch, Hình Chính Đào đã đăng lên mạng xã hội: “Đây không phải là cuộc khủng hoảng sinh hóa. Tất cả chúng tôi đều bình tĩnh – cả bệnh nhân và các nhân viên y tế”.
mỗi ngày, số liệu về các trường hợp nghi ngờ và các ca nhiễm bệnh được cập nhật liên tục. Bản thân vợ Hình Chính Đào cũng là một nhân viên y tế đang chiến đấu ở Bắc Kinh. mỗi ngày, họ đều gọi điện và hỏi nhau về số người mà bệnh viện mình tiếp nhận. “Chúng ta không thể để các thứ xung quanh làm cho suy sụp, phải luôn biết mình đang chiến đấu vì cái gì”, bác sĩ Hình Chính Đào cho biết.
Trong cuộc chiến chống lại dịch bệnh, duy trì được tâm lý cho mình và bệnh nhân cũng là một công tác khá quan trọng. Cảm xúc của các bệnh nhân cũng phải được quan tâm không khác gì sức khỏe.
“Mặc đồ bảo hộ kín người, bệnh nhân không thể thấy được nụ cười của các y bác sĩ. Chính vì vậy chúng tôi vẫy tay, ra hiệu để khích lệ họ”, bác sĩ Lý Toàn kể. “Động viên bệnh nhân không phải là việc phức tạp gì. Đôi khi chỉ cần gõ cửa chào hỏi một câu, đưa họ ly nước, vậy cũng đã là khích lệ. Mấu chốt của việc động viên là ở địa điểm phải cho người bệnh cảm giác được họ không bị ghét bỏ và không hề cô độc”, bác sĩ Lý Toàn giải thích.
Theo nhóm chuyên gia, từng cử chỉ, ánh mắt và lời nói cũng là cách siêu tốt để truyền đạt sự khích lệ và tăng cường tự tin, nhất là trong các hoàn cảnh như hiện nay.
“Việc cách ly cũng không áp lực như các bạn nghĩ,” Hình Chính Đào chia sẻ. “Trong quá trình làm việc chúng tôi vẫn nõi chuyện phiếm với nhau, kể cho nhau nghe về các đặc sản ở Vũ Hán và Bắc Kinh. Khi dịch bệnh qua đi, chắc chắn chúng tôi sẽ thử đồ ăn ở Vũ Hán”.
Theo Nhật báo Thanh niên Trung Quốc
— Bài viết lấy từ Cafef —